Bài thơ: Mẹ Việt Nam

Thứ năm - 24/10/2019 22:52

Bốn nghìn năm, lịch sử mãi gọi tên

                             Mẹ Việt Nam, người mẹ hiền yêu quý

                             Có giặc nào lung lay ý chí ?

                             Mẹ ngẩng cao đầu thách thức thù xâm.

 

                             Những con đò nối tiếp những bờ sông

                             Mẹ chèo lái đưa chúng con ra trận

                             Tay mẹ già, mái tóc xưa vương vấn

                             “Ráng nghe con, hết giặc, mẹ lại chờ”.

 

                             Điều hò xưa, con có lúc nằm mơ

                             Đã có lúc tâm hồn con thổn thức

                             Quê hương mình giặc xéo giày đau nhức

                             Bao nhiêu người, và có mẹ vùng lên.

 

                             Dưới lá cờ, mẹ theo Đảng vinh quang

                             Ngày toàn thắng và tự do dân tộc

                             Con chẳng trở về, mẹ ngóng trong vô vọng

                             Nhưng mẹ chẳng buồn đâu, nước mắt nén trong lòng.

 

                             Ôi mẹ Việt Nam ! Hình dáng mẹ sáng trong

                             Bao tình yêu con gửi về cho mẹ

                             Dú bé nhỏ, tâm hồn luôn mạnh mẽ

                               Vang mãi còn đây, những khúc hát anh hùng.

                                                                                                                             Phạm Thị The
VKSND huyện Kim Thành

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây