“Gửi tới Cha- người Kiểm sát của nhân dân”
Dẫu biết rằng cha chẳng ở nhà
Cùng mẹ con, qua những ngày giông gió
Tuổi thơ con, những mùa hè xa đó
Theo cánh diều, một mình con rong chơi
Có lẽ nào, điệu bà ru à ơi
Cha thấm đượm, truyền vào con nỗi nhớ
Ngày chủ nhật, cha ơi, rằng có ngỡ
Khát khao nào con được mãi cùng cha.
Vẫn áo xanh, cha trở vội lại nhà
Chẳng kịp thay, lau mồ hôi ướt áo
Mắt tươi cười, “Con! Hôm nay báo cáo
Mấy điểm 10, điểm 9 cha khen”.
Có lúc nào nước mắt con nhòa nhoen
Lại biền biệt, cha theo ngày, theo tháng
Vẫn cặm cụi miệt mài nghiên cứu án
Có biết rằng con trẻ vẫn đợi mong?
“Con yêu ơi, này hãy nhớ lấy trong lòng
Xa xăm đó, cha mang bao mơ ước.
Mang công lý đến mọi miền Tổ Quốc
Hải đảo, đất liền… mãi được bình yên”.
Dõi theo cha, con lại bước lên đường
Tới những vùng xa, nơi đói nghèo, gian khổ
Mang niềm tin, chở tình thương nỗi nhớ
Tình nhân dân cha mang nặng cõi lòng.
Sẽ chẳng còn những cảnh đợi mong
Tiếng cười nói luôn rộn ràng ngày mới
Nghe giọng cha, dù đã xa vời vợi
Nhưng ấm lòng người kiểm sát nhân dân.